logo
WAPSITE GIẢI TRÍ DI ĐỘNG
ABCHAY.WAP.SH
Tìm kiếm | Tập tin chủ đề (0) | IP (216.73.216.255)
down Life Of Kid
user sv King (Admin) [level]
clock 13:39 / 27.06.2025

ầu tiên đối với tôi là sự khổ đau của đánh đập, tiếng trống thứ 2 là sự vui mừng vì gặp Lan, giờ đã là tiếng trống thứ 3 rồi ,liệu sẽ ra sao đây,
Thôi không suy nghĩ nhiều nữa , quay qua dặn dò lan đôi ca câu ,nhờ nàng tháo hộ giùm cái băng trắng ở tay và mặt , rồi tôi bước vội vã sang lớp của thủy , phải đợi và gặp nàng , cố gắng giải thích cho nàng hiểu sự thật ,
đứng tựa lưng vào cánh cửa bên ngoài đánh phịch , thở phì phò vì vẫn còn hơi mệt,
học sinh các lớp đã dần đổ ra ,một số đứa đi qua nhìn tôi còn chỉ trò xì xào bàn tán về vụ 1 mình mà dám đánh nhau với lớp A3 của thằng nhân , đang bực mình rồi lại còn bị ức chế thế nữa, nhưng mà tôi không có quan tâm, đang lo chít đi được, hơi đâu rảnh để ý chúng nó nghĩ gì,
lớp của thủy có lẽ ra muộn hơn tí xíu vì tôi vẫn còn nghe tiếng ông S dạy môn vật lí vẫn đang hăng hái vớt vát nốt chút thời gian còn lại để giảng bài ,tôi khẽ lắng tai nge
, đập vào tai tôi là tiếng ông S cho học sinh nghỉ và kèm đó 1 tin làm tôi đứng hình mất mất giây :
- các em nghỉ, còn riêng về việc bạn thủy hôm nay lơ đãng ,không làm được bài tôi sẽ sử sau ,
tôi ngạc nhiên , lòng thầm tự hỏi, trời ơi, nàng làm sao vậy, nàng vốn là học sinh giỏi của lớp cơ mà,sao lại không làm được bài , ..... rồi thì những bạn học lớp của thủy cũng đổ ào đi ra, cười tươi rói vì kết thúc buổi học mệt mỏi của ngày hôm nay, tôi đứng lặng người nhìn từng người trong lớp ra một,lại giống đám lúc nãy , họ nhìn tôi rồi xì xào bàn tán, đến lượt cả 1 nhóm bà tám của lớp đi ra, trong đó có con nhỏ trang hôm bữa tôi gặp, mấy bà tám dòm tôi lom lom. , con nhỏ này nhận ra tôi ngay, mặt nó làm bộ tức giận lắm :
- à, tôi hiểu rồi, nãy cái thủy tự dưng thấy nó chạy về lớp rồi gục mặt xuống bàn khóc rưng rức,cả lớp gượng hỏi mà nó không chịu trả lời, giờ thấy mặt cậu đứng ở đây, chắc chắn là câu gây ra cho nó rồi, cái đồ gì mà, đã không bằng ai rồi ,được cái thủy để ý mà không biết điều ,
nghe con nhỏ nói mà tôi tức không tả được , nhưng vẫn phải cố kìm chế , :
- ừm, thế giờ thủy đâu, tớ muốn gặp thủy ,
trang nhăn nhó :
- ai khiến cậu phải lo, cậu cút đi, người như cậu không xứng đáng để thủy yêu đâu,
mặc kệ con nhỏ đang cố sức đẩy tôi ra, tôi vẫn gắng ngó vào lớp, thấy thủy đang sắp sách vở, khuôn mặt của nàng buồn lắm, không suy ngĩ thêm nữa, tôi chạy vào hẳn trong lớp . lại gần nàng , tôi lấy hết can đảm lên tiếng :
- thủy cho kid xin lỗi được không ? những gì thủy nhìn thấy khi nãy chỉ là hiểu lầm thôi ! thật đó
thủy ngước lên tôi, trên khuôn mặt nàng , hai hàng mi vẫn còn vương ướt át chút lệ nhòa, nàng nhìn tôi bằng ánh mắt của sự mệt mỏi ,nửa như vẫn còn giận dỗi, nửa như chán không buồn quan tâm,
thủy hỏi thẳng :
- có phải kid yêu cô bé đó đúng không ?
- cô bé nào cơ ,đâu có đâu ?
- thủy không đùa, cái cô bé cùng kid lúc nãy trong phòng y tế đó
- trời , thủy suy diễn lung tung quá , không phải vậy đâu, kid ....( tôi hơi ngại ngùng )....kid chỉ yêu mình thủy thôi, thật đó , chẳng nhẽ suốt quãng thời gian qua ,thủy vẫn chưa hiểu hết tình cảm mà kid dành cho thủy ư ?
nàng thoáng bối rối ,suy ngẫm 1 lát ,nàng đáp lại :
- thế sao kid yêu thủy rồi mà vẫn còn vui đùa cùng người con gái khác ?
nàng lựa câu hỏi làm tôi lặng cả người, ấp úng , suy nghĩ không dám trả lời ra sao cho phải,
chờ đợi lâu , không thấy tôi phản ứng , thủy nhìn tôi mỉm cười chua chát , nàng đeo túi xách và khẽ lách tránh tôi và bước đi ra khỏi lớp,:
- kid về bên người con gái kid yêu đi...đừng để cô bé đó lại 1 mình..
mắt tôi cay cay , trong lòng ngổn ngang suy ngĩ ,
Sẽ là dối lòng khi anh chẳng ngại âu lo,
Lo anh sẽ mất em trong lúc yêu thương nhất.
Vì tình yêu mong manh,tay anh quá yếu mềm..
Người yêu ơi,em có biết?
Anh yêu em hơn thế,nhiều hơn lời anh vẫn nói.
Để bên em anh đánh đổi tất cả bình yên
Đêm buông xuôi vì cô đơn,còn riêng anh cứ ngẩn ngơ
Có khi nào ta xa rời…
đó là tất cả tâm sự của trái tim tôi lúc này, nghe từng lời nàng nói sao mà nó đắng cay đến thế , người tôi run run, đầu óc rối bời, giờ phải làm sao để để cho thủy hiểu bây giờ, ......cứ nhìn mỗi bước đi của thủy càng xa rời tôi mà sao tôi cảm thấy sợ hãi và lo lắng quá, chẳng nhẽ giấc mơ ác mộng khi nãy ,rằng thủy sẽ bỏ tôi đang dần dà trơ thành sự thật sao ? con người có lúc vui buồn sướng khổ, lúc giận hờn,lúc hạnh phúc, trăng có lúc tròn lúc khuyết, lẽ đời xưa nay là vậy, phải trải qua nghi ngờ, trái đắng của cuộc sống thì tình yêu mới trọn vẹn và hạnh phúc được
tôi chạy nhanh lên phía nàng, đưa tay nắm chặt lấy tay nàng từ phía sau, giữ nàng lại , giong tôi run run :
- không phải đâu, kid vẫn yêu thủy thật mà, chỉ tại...chỉ tại lúc đó lan trêu kid trước nên kid mới vậy mà...
nàng vẫn không nói gì thêm chỉ đáp lại gọn lỏn :
- kid bỏ tay thủy ra !
tôi ương bướng lắc đầu :
- không ,kid không làm vậy đâu, thủy ...thủy tha lỗi cho kid đi mà
nàng nghiêm giọng :
- thế là quá đủ rồi, thủy chán ngấy khi phải nghe những lời giải thích từ kid rồi, có bỏ tay thủy ra không ?
tay tôi đang nắm chặt tay nàng mà tự dưng run lên , từ trước đến giờ tôi chưa bao giờ thấy và cũng chưa bao giờ dám nghĩ tới có ngày nàng sẽ giận dỗi tôi nghiêm trọng tới mức này,
tôi đáp lại :
- không ! thủy đừng vậy mà, sự thật thì kid với cô bé đó chỉ là bạn thôi, kid thề đó, kid không bỏ tay đâu,
nói rồi tôi giật nhẹ tay nàng để nàng khẽ lao người về phía tôi, có lẽ 1 cái ôm như lần trước sẽ thay tôi nói lên tất cả những gì tôi đang suy nghĩ ,
giọng thủy hét lên :
- buông thủy ra ngay,
“Bốp “ , tôi mở tròn mắt vì kinh ngạc , lấy tay khẽ đưa lên ôm má cho đỡ rát từ cái tát của thủy,xui đến mức là bên má phải của tôi đang đang nhức sẵn rồi, giờ lại nhận thêm đòn đau từ chính người mình yêu thương nữa, cảm giác đau đớn đến tột cùng, tôi gắng để không tỏ vẻ đau đớn trên khuôn mặt,
tại sao ? tại sao mọi việc lại diễn ra thế này , tôi với nàng vừa mới yêu nhau mà, tại sao nó lại chấm dứt nhanh đến chóng mặt như vậy chứ,
khuôn mặt thủy run run nhìn tôi như mình vừa làm sai 1 điều gì đo, nàng đưa tay ra định chạm vào người tôi nhưng rồi lại rụt lại, nàng bặm môi,
thấy nàng định bỏ đi, tôi lao theo định giữ nàng lại, đã chai mặt đến mức này rồi thì sợ cái gì nữa,
nàng thấy vết hằn đỏ trên má của tôi, nhìn tôi , nhận ra những vết thương trên người tôi nữa , thủy thoáng chút gì đó đang suy nghĩ lại, bờ môi nàng mấp máy định nói gì đó thì lại bị mấy bà tám xem phim hàn xẻng từ nãy ,giờ mới có dịp chen vào :
“ đừng tin hắn thủy ơi, hắn chỉ lợi dụng cậu thôi, giờ hắn còn ngang nhiên tán tỉnh đứa con gái khác nữa, loại con trai này bỏ quách đi thủy ơi,,..
rồi mấy bà tám mỗi người một phía, đẩy thủy đi , nàng vẫn còn cố gắng nhìn về phía tôi, ánh mắt nàng bớt đi chút gì đó ghen tuông nhưng vẫn còn giận dỗi lắm ,
nhìn nàng cứ đi xa dần mà tôi lòng tôi buồn quá đỗi, chán nản, tôi đưa lên vuốt cằm theo thói quen và khẽ nhếch mép cười, lại là thử thách của tình yêu phải vượt qua .
mà không hiểu sao ông trời sinh đã sinh ra con gái còn bù đắp thêm cho họ khả năng nói sai sự thật trắng trợn đến vậy, nếu không bị đám con nhỏ bạn của thủy phá đám, thì có lẽ chỉ cần tôi dẻo mỏ, làm bộ, thuyết phục thêm 1 tí xíu nữa ,biết đâu thủy sẽ tha thứ cho tôi, lếch thếch quay về lớp lấy cặp,hay thế , ” Cửa đã Khóa “ , Xong ,
Thật đúng là “ Trong cái rủi còn có cái xui “ , lại phải để cặp ở lớp 1 ngày rồi, sáng mai lên trường lấy vậy, tôi mặt buồn xo , lặng lẽ đi ra cổng trường, ngó ngang ngó dọc mấy quán nước xem thằng kiên ngồi ở đâu, bất giác tôi bị giật mình bởi có tiếng gọi mình, quay qua xem ai, thì ra là lan, thấy trên tay nàng đang cầm cặp tôi, tay còn lại thì vẫy vẫy , miệng mỉm cười, tự dưng thấy lòng mình vui vui, nhưng giờ biết đâu thủy vẫn chưa về, nàng đang lặng lẽ theo dõi tôi từ xa, giờ nàng thấy tôi lại gặp mặt lan ,lại vui đùa cùng lan thêm 1 lần nữa thì sao đây, thấylan cứ tiến dần về phía tôi mà tôi đâm hoảng , tôi rơi vào tình thế khó xử vô cùng, gặp nàng cũng không được, mà không gặp cũng không xong....

Chap 32 :
:

ngó quá thấy lan đã ở gần mình lắm rồi, tôi làm bộ hốt hoảng, lùi ra xa thêm vài bước , xua tay chối đây đẩy :
- ế, xì tốp here !!! ,
lan tròn mắt ngạc nhiên, giơ giơ cái cặp ra trước mặt tôi :
- ơ ,kid bị làm sao vậy, lan chỉ giả cặp cho kid thôi mà
tôi đưa tay ra vớ vội lấy cái cặp của mình, ngó ngang 4 phía xem có thấy thủy đâu không .nhỡ thủy mà bắt gặp thêm 1 lần nữa chắc tình yêu của hai đứa chúng tôi đến đây là hết film mất .., ... phù phù may quá, không thấy gì hết, chắc có lẽ thủy đã về trước rồi, lí nhí cảm ơn lan vài câu , rồi tôi cắm đầu chạy thẳng như gặp cướp ngày , ở đằng sau , khuôn mặt lan cứ đờ ra
0 , chắc có lẽ nàng nghĩ tôi bị chập dây thần kinh, khùng khùng do di chứng từ vụ bị đánh khi nãy cũng nên, ~~
Trông trông mấy quán nước bên đường, gì dzậy trời, không thấy mặt mũi của kiên đâu cả, có lẽ nào cu cậu bỏ boom mình cũng nên , lần này chít thật rồi , tôi ngệt mặt ra , trú chân dưới bóng mát của tán lá cây chờ đợi kiên đến đón, Lúc lan lấy xe xong, nàng đi ngang qua chỗ tôi đứng , thấy tôi đang rầu rĩ như chờ đợi ai đó, nàng lên tiếng :
- eeee.... thằng khùng kia,,,, có cùng về không chị cho đi ké ....
Tôi cười khổ :
- ừm....thôi... kid đang đợi bạn đón , lan cứ về trước đi ...
- her ! dzậy hả ....thế lan về trước har ~
vẫy tay chào lan xong sao mà lòng tôi cứ lo lo làm sao,
10 phút đã trôi qua,vẫn không có gì xảy ra ! khuôn mặt thì nhăn nhó, mắt tôi rưng rức như sắp mếu đến nơi vậy, suy nghĩ nhiều đâm ra bực mình, lại gặp hạn rồi , , thằng kiên không đến đón tôi thật mọi người Ơi !!! tiền không xu dính túi, dẹp cái ý nghĩ taxi với xe ôm cho xong, Hừ đã thế khỏi cần nó lai về nữa ... tôi có chân thì tự đi về nhà..... có gì đâu, nhà tôi gần trường mà , đi bộ có 4 cây số thôi.. !!! ( Are you crazy ? ) ...đi được khoảng 2 cây, tôi mệt mỏi gần như là rã rời hết cả chân tay , ngồi phịch xuống cái ghế đã bên đường , mắt hoa lên, khó thở quá,biết thế nãy đừng có kiêu , đi về cùng lan cho xong, để giờ đây phải chịu khổ cực thế này ...
tên kiên chết dẫm chết bầm, nó chơi mình vụ này đau quá , được rồi, để xem !!! tôi phải trả thù tên này !! sáng nay thì bị đánh thừa sống thiếu chết, đau nhất là vụ bị thủy giận dỗi , giờ lại còn bị đày đọa thân xác thế này nữa ,,.. số tôi hôm nay sao mà gặp hạn ,đen ,,,đen khủng khiếp đến như vậy .... tí nữa đi đường bị ô tô đâm nữa chắc đủ bộ chuyện xui !!! tự động viên mình , thôi cố lên ! sắp về đến nhà, 2 cây nữa thôi, tính đứng lên đi tiếp, tôi chợt giật thót người ! mở to mắt ngạc nhiên, thấy 1 em Tóc xù xoăn vàng , mặc áo chống nắng màu trắng , điểm xuyết thêm chiếc quần đùi cạp trễ khoe chân dài trắng muốt của mình, cưỡi em Vespa Lx màu vàng chóe lướt qua trước mắt tôi, cảnh tượng này tôi cũng gặp riết rồi nên cũng chẳng lấy gì làm lạ cả, nhưng cái làm tôi giật mình ở đây ,cô bé đó tôi có biết , đó chính là My , cô bé tôi quen hôm ở tối bệnh viện đó , thấy có tia hi vọng thoát khỏi cảnh quốc bộ này, tay giơ lên, mồm mấp máy như định gọi My,nhưng 1 chút thoáng suy nghĩ gì đó đã cản tôi lại, ánh mắt tiếc hùi hùi nhìn My đi xa khuất bóng ,thế là cơ hội cuối cùng đã tan biến, giờ nãy mà tôi gọi My lại chắc nàng cũng chẳng ngại ngần gì mà đưa tôi về đâu, tôi thì lại khác, tôi ngại và cảm thấy tự ti về hoàn cảnh của mình vô cùng, có thể hôm bữa, my thấy tôi ăn mặc sành điệu ,nàng nghĩ tôi cũng có 1 gia đình giàu có như thằng kiên, giờ quay trở về chính với bản thân 1 thằng kid nhà nghèo thì tôi không dám đối diện với nàng nữa đâu ! thôi , suy nghĩ nhiều làm chi cho mệt, “ Đi Về “ ................sau 1 giờ 30 phút đồng hồ... đi bộ xuyên không gian và thời gian , 12 giờ 30 phút giờ chiều , tôi đã có mặt ở nhà...chân tay rã rời , mỏi nhừ , nằm phịch xuống giường , cảm giác chân tay như không phải của mình nữa , may mà ba mẹ tôi trưa nay không có nhà, không mẹ tôi mà thấy tôi vậy chắc tôi ăn đánh thêm trận nữa quá , cố lết thân rửa chân tay mặt mũi xong xuôi tôi chìm vào giấc ngủ say quên trời quên đất ,kệ hết mọi việc đang diễn ra trên thế giời này !!!
19 giờ 20 phút tối , :
dụi dụi mắt , ngáp ngắn ngáp dài vài cái , ngó lên đồng hồ xem giờ
chẹp chẹp chẹp xem nào , mới có ......Hả !!! 7 giờ tối , 0 , tôi cố dụi dụi mắt thêm lần nữa và tự tát thử vào mặt mình xem đang mơ hay tỉnh .... vẫn thấy số 7 to chình ình trên đồng hồ .. 8 giờ má đi làm về.... cơm nước các thứ chưa làm gì cả, thôi quả này đời mình xuống dốc rồi , hoảng hồn , tôi phóng như bay xuống dưới bếp , nhặt rau nấu cơm ,đập trứng ra bát, đặt chảo dầu lên bếp , tranh thủ lúc chờ dầu sôi tôi vo gạo , cuống cuồng làm mọi thứ thật nhanh trước khi má đi làm về, sau đó tôi đổ cơm vào nồi đang định cho nước thì chảo trứng rán sôi lên ùng ục bắn ra tứ tung , tôi hoảng quá quên mất việc đổ thêm nước vào nồi cơm,, đậy luôn nồi cơm lại , cắm điện , để còn quay qua gấp gáp giải quyết nhanh vụ trứng rán.... đánh vật với việc nhà 1 lúc mới xong ... vừa mới lấy đĩa rau muống ra bỏ vào mâm cùng với đĩa trứng rán vàng thơm phức , cũng đúng lúc má tôi bước vào nhà , chào má vài câu, được má khen chăm chỉ mà sướng ghê , bỗng dưng má hỏi tôi :
- Ở nhà con đang rán hay đang nấu cái gì à mà sao có mùi khét khét vậy kid ?
- dạ không ... làm có gì có gì đâu má
- có mà, để má xem ...
nói rồi má tôi đứng dậy và đi tìm lần theo cái mùi khét đó , trong đầu tôi đang điểm dần lại mọi việc vừa xảy ra , thôi gay rồi.... Cái cái....ái...Nồi Cơm , đúng như điều tôi lo sợ ,điểm dừng của má tôi là cái nồi, tôi ngồi trên phòng mà tim cứ đập binh binh lo sợ,,,,
tiếng má quát um vang lên :
- KiD ,,,,, mắt mũi mày để đâu mà nấu cơm không đổ nước hả con
tôi sợ hãi im thin thít ..không dám đáp lại.
- Xuống đây nhanh ( giọng má bực tức ) ....
tôi vuốt mặt cái rụp “ Đùa Chán thế không biết “ ,thất thểu đi xuống dưới bếp với tâm trạng hoảng sợ , khuôn mặt rưng rưng khóc, thôi thế hết, lại phải ca bài “ Đêm nay KiD không ngủ “ rồi

Sáng hôm sau tôi dậy sớm đi thể dục cho khỏe người , rồi về nhà chuẩn bị đi học , mới bước chân ra khỏi cổng ,tôi vẫn còn cảm thấy chút gì đó lo lo về vụ thằng nhân hôm qua , thả cái cặp xuống trước cửa nhà, chạy vào góc nhà lấy ra cây then cài cử cửa bằng sắt ( chắc dài cỡ khoảng 40 cm ,.), vụ hôm qua tôi vẫn còn ức lắm..... hôm nay nếu chúng nó mà vẫn còn muốn gây sự với tôi nữa thì tôi sẽ không nhẫn nhịn được nữa đâu......đúc cái then cài cửa vào trong cặp tôi ,lôi con xe phượng hoàng iêu wúy của mình ra, chào ba mẹ vài câu rồi thong thả đạp đến trường , để rồi xem thằng nhân nó còn định giở trò gì ra với tôi nữa , mới đi được 1 chút xíu thì phía xa thấy thấp thoáng bóng của lan đang đi phía ngược lại , đạp xe nhanh đến gần nàng , tôi lên tiếng trước :
- e hèm, hôm nay tính trốn học hay sao mà giờ này còn đi đâu thế
lan xị mặt ra :
- her , người ta đến rủ kid đi học mà , hỏi thăm xem đã bớt khùng hay chưa , hihi, mà hôm qua bị sao dzậy kid
tôi cười trừ bịa chuyện :
- à...thì....à hôm qua kid phải về nhà sớm đó , nhà có việc gấp nên kid phải về !
- à mà sao cái số điện thoại hôm bữa kid cho lan đó, tối qua lan gọi mãi mà chẳng có ai nghe máy cả, định hỏi thăm xem kid thế nào ,đỡ chưa ?
đã bị hớ rồi thì hớ cho chót , Chém tiếp :
- à kid lúc đó đang sạc pin....hề hề nên không biết sory.....
trò chuyện cùng với lan cũng vui phết har !! đỡ hẳn đi tâm trạng đang lo lắng của mình , lúc sắp gần tới trường , bất chợt lan đưa tay sang bám chặt lấy tay tôi , ngón tay nàng run run , miệng lắp bắp ,, trông kìa kid ,,, tôi nhìn theo hướng chỉ của nàng .... trước mặt tôi là thằng trung xì và thằng hán mốc , chúng nó dựng xe bên lề đường rồi ra đứng giữa đường cản đường tôi , trên tay bọn nó mỗi thằng còn thủ thêm 1 cái gậy gỗ nữa, tôi bắt đầu cảm thấy hơi hoảng rồi nha , lan hình như cũng đang lo lắng lắm, nàng bặm môi lại , hai tay nàng run run điều khiển xe đạp loạng choạng, đến gần chúng nó , tôi dừng xe lại , lan cũng vậy, thằng trung xì chỉ gậy về phía lan quát :
- con kia té mày, bọn tao có chuyện cần giải quyết với nó,
tôi đẩy nhẹ lan, :
- không sao đâu, lan đừng lo ! kid lo được mà , !
nàng hết nhìn tôi rồi lại quay qua nhìn 2 thằng kia ,
Lan lên tiếng :
- nhưng mà thế còn ....
- kid bảo không sao mà , lan cứ đi đi ,...
đẩy đưa mãi, tôi phải quát lên thì lan mới chịu đi khỏi chỗ nguy hiểm này , thủy là quá đủ rồi, tôi không muốn phải có thêm bất kì người con gái nào vi tôi mà bị tổn thương nữa , lan đi khỏi thì coi như điều lo ngại của tôi cũng hết, gì chứ 1 đánh 2 thì với tôi quá đơn giản,thằng nhân đểu giả thật, hôm qua tôi tưởng nó đánh tôi 1 trận như vậy rồi giờ còn sai thêm cả đàn em đến nữa .. ...kể cũng may thật sáng ngày không hiểu sao mình lại đem thêm cái then cài cửa đi nữa ,,.... bọn nó gậy gỗ, tôi gậy sắt ... để rồi xem..........~~~
tôi hất hàm :
- chúng mày giờ thích thế nào đây !!! thằng nhân bảo bọn mày sáng nay chặn đường để đánh tao chứ gì
hán mốc quát :
- đập chết cha mày đi chứ còn thế nào ,anh nhân không nhờ, nhưng cái tội chiều qua mày nhờ người lên đánh tụi lớp tao thì mày sẽ phải trả giá đấy con à!
- mày điên à, tao nhờ người lên đánh tụi lớp mày lúc nào ,,,,
- không phải chối, chiều qua lớp tao học tăng buổi, thằng bạn mày chả dẫn 1 đám lên đợi ở cổng trường, đánh từng thằng lớp A3 bọn tao còn gì
- tao thật sự không nhờ, chúng mày hiểu lầm rồi !!
trung xì thêm vô :
- thế sao thằng bạn mày hôm qua săn đánh tất cả những thằng lớp tao hôm qua đánh mày, đừng có chối nha con....
Suy ngĩ 1 lát, Thôi bỏ xừ rồi, vụ này ắt hẳn là do thằng kiên gây ra chứ không ai khác vào đây nữa , nhưng ,à làm sao nó có thể biết được tôi bị thằng nhân đánh nhỉ, tôi nhớ là có nói với nó đâu ,..
Tôi ú ớ , lắp bắp :
- Ơ tao tao....tao...
Không để tôi giải thích thêm nữa, hai thằng trung xì ,hán mốc cầm gậy lao về phía tôi, ánh mắt chúng như muốn ăn tươi nuốt sống ke thù, bọn nó muốn chặn đường đánh tôi để trả thù cho đám đàn em của tụi nó , tôi giơ vội cái cặp lên đỡ nhát vụt cực mạnh của thằng hán mốc, “ Bụp “ ...bề mặt cặp tôi lún hẳn xuống , đủ để hiểu được độ mạnh , lòng căm tức của hai thằng đó đang muốn dồn về phía tôi, tôi hoàng sợ lùi lại để né đòn, giờ tôi vẫn chưa muốn phản đòn 2 con thú dữ này ..để xem sức bọn nó tới đâu.... Bụp Bụp Bụp .. hai thằng dùng gậy vụt liên tiếp ..vào người tôi, toàn những phát vụt từ trên cao bổ xuống, hết sức nguy hiểm , không thể né kịp được ..... tôi đưa vội cặp ra đỡ .........Hự....thằng trung xì đá bồi thêm ..cái cặp tôi bay qua 1 bên...tôi cúi gập người lại , ôm bụng đau đớn vô kể xiết...không bỏ lỡ cơ hội, thằng hán mốc được đà...dang cây gậy của nó vụt mạnh vào lưng tôi
Hự...phụt...tôi ói cả ra ngoài.. nằm gục , ngã sóng xoài dưới đất.. hai mắt hoa lên... cánh tay phải đã bị chấn thương từ hôm qua giờ lại đau nhức vô cùng, cố gắ

Trang « 1 ... 21 22 23 24 25 ... 36 »

Đánh giá của bạn là góp ý quan trọng giúp Admin nâng cao chất lượng bài viết !
Đánh giá:
58 / 4
100%
United States Mozilla
up Tổng số: 7397Online: 1
Chia sẻ:twitter  facebook
BBCode:

Link:

Tags: life, of, kid, Life Of Kid

Life Of Kid - Truyện: Life Of Kid. - Tác giả: Kidpempem. - Tình trạng: Đang viết. --------------------------------vi_VN13:39 / 27.06.2025
Khác
Referrers: Adf | Shorte | Neobux
XÂY DỰNG MỘT WAP MIỄN PHÍ
TRÊN DI ĐỘNG
ABCHAY.WAP.SH

80s toys - Atari. I still have