XtGem Forum catalog

logo
WAPSITE GIẢI TRÍ DI ĐỘNG
ABCHAY.WAP.SH
Tìm kiếm | Tập tin chủ đề (0) | IP (216.73.216.255)
down Life Of Kid
user sv King (Admin) [level]
clock 14:59 / 27.06.2025

ứng kiến tôi bị đàn em của nó đang đánh đập ra sao...

miệng tôi lắp bắp “ Thủy ...thủy....” trời ơi, sao khung cảnh hiện ra trong mắt tôi lúc này lại là hình ảnh kinh hãi vậy trời, thủy của tôi đang tay trong tay tình tứ với thằng nhân, trời ơi là sao đây, thằng nhân đang ôm thủy, nó dành nụ cười đểu giả nhìn về phía tôi, nhưng tôi không quan tâm vì lúc này , tôi đang nhìn thủy , chợt nàng quay ra nhìn về phía tôi, trong ánh mắt tôi chứa đầy sự ngạc nhiên, ẩn chứa lòng thù hằn vì bị nàng phản bội, nhưng trong ánh mắt của thủy lại khác, nàng nhìn tôi khuôn mặt lạnh băng, ánh mắt nàng đờ đẫn như không còn sức sống nữa,,,..thằng nhân thấy tôi đang nhìn thủy thì nó làm bộ lấy tay chỉ về phía thủy rồi lại chỉ vào nó ý bảo tôi từ giờ thủy đã yêu nó rồi, thủy thuộc sở hữu của nó,,,,Là sao? cái thá gì đang diễn ra vậy, tại sao thủy lại phản bội tôi, là sao đây hả trời ơi.............
tôi gào toáng lên , cố gắng để cho nàng nghe thấy, :” Tại sao em lại phản bội anh ,thủy ơi” , không có tiếng thủy đáp lại, mà thay vào đó là điệu cười, tiếng cười đểu giả của thằng nhân đang vang lên mà thôi, chán nản, tôi nhắm mắt lại, tôi đã mất tất cả rồi, giờ không còn gì nữa, vì đối với tôi ,thủy quan trọng lắm,...tôi không thiết sống nữa,,,, gắng chút sức tàn , miệng tôi thều thào :
“ được lắm, chúng mày có giỏi thì giết tao luôn đi,lũ đểu giả “ ....thế nhưng tại sao có gì đó trong tôi vẫn còn thổn thức, vẫn còn tò mò , muốn được làm rõ,, tôi gắng gồng người lên, cố gắng bò lại chỗ thủy đang ôm tình tứ với thằng nhân, tôi cố gắng với tay về phía thủy để nàng hiểu tôi cần nàng biết chừng nào...Hự... tôi bị 1 thằng sút trúng vô mạng sườn.....máu miệng tôi văng rớt cả ra đường....thế nhưng tôi vẫn cố gắng bò lại về phía thủy, từng chút từng chút 1..... Hự.....nín đau...tôi đang cam chịu, cam chịu để có được 1 lời giải thíc từ thủy, tại sao em lại bỏ tôi... Và rồi nỗ lực của tôi dường như kết thúc khi thằng Trung xì giơ cây gậy của nó vạng hẳng vào đầu tôi,.......................
AAA....Không....................không..........Không ..tôi chưa muốn chết................

Tôi ngồi bật dậy...thở hồng hộc ..............may quá thì ra là giấc mơ....giấc mơ chết tiệt...mày hại tao 2 lần trong ngày hôm nay rồi đấy...toàn gặp ác mộng nữa chứ,,,,,,
Cháu...cháu làm sao vậy ? ( tiếng bà ý tế đang ngồi trên bàn giật mình, ngạc nhiên bởi tiếng thét của tôi )
quay qua nhìn bà cô này, tôi vuốt mồ hôi hột đang rịn ra trên trán :
- dạ, cháu không làm sao đâu cô à... ? tôi tò mò hỏi thêm
- cháu ngủ như vậy được lâu chưa cô
nghe tôi bảo không sao thì bà y tế mới gật đầu ra vẻ yên tâm :
- ừm....vậy cháu nằm nghỉ tiếp đi...nãy cô đã băng những vết thương cho cháu rồi đấy, mà có thật phải bị ngã cầu thang không đó ông tướng ?
Nghe bà y tế bảo vậy, tôi hơi thắc mắc , hau háu , tôi ngồi dậy ,coi mình trong gương :
sặc ,,,,gì kì dzậy trời...hai má băng bông trắng dán vô mặt, tay phải quấn băng trắng nốt , trời ,gì dzậy,nhìn tôi y chang thương bịnh hạng 1, mình phục mình quá xá đi, được làm thương binh, mấy ai được như tôi, ngồi dậy, xoa xoa đầu vì vẫn còn đau nhức ,
Ây ui....cái tay,,,,giờ cả cơ thể của tôi không chịu sự điều khiển nữa rồi, muốn nhấc cái tay lên mà đau thấu xương,
Chán nản thở dài, tự nhiên trong đầu tôi tua lại những biến cố ,sự hiểm nguy vừa trải qua, thật ghê sợ, giờ bình tâm ngồi 1 chỗ suy nghĩ lại không hiểu sao tôi có thể làm được như thế nữa, thôi thì không chết là may lắm rồi,
Tôi nhăn nhó đáp lại :
- dạ...thật mà cô, cháu nãy đùa ngịch với bạn rồi vô ý bị ngã cầu thang đó cô
bỗng nhiên giọng bà y tế nghiêm lại :
- cháu vẫn còn định nói dối cô nữa à, cô làm ý tế này bao nhiêu năm rồi, coi vết thương bầm tím vậy mà kêu ngã cầu thang..
biết mình dây phải thánh rồi, tôi lắp bắp nói :
- dạ, cháu..cháu đánh nhau
giọng bà y tế sốt sắng :
- đánh nhau, cháu làm gì mà lại gây sự với bạn vậy,,, bị nặng vậy chắc là bị nhiều đứa quây đánh lắm đúng không ?
tôi thấy phục bà y tế này quá xá, chắc ngày xưa bà này học qua lớp dự đoán lô đề nhưng do 1 lần đoán sai , mất tất cả, phải bán nhà đi làm y tế học đường giả nợ dần : dạ..vâng ( vừa nói tôi vừa cúi đầu biết lỗi )
bà y tế biết ý nên không hỏi thêm nữa ,
tôi ngẫm nghĩ 1 lát rồi nói :
- cô ơi...cho cháu hỏi là tí nữa cháu về lớp được không cô? cháu cũng thấy ...Khụ...khụ ( tự dưng đang nói tôi lại bị tức ngực ..lên cơn ho mới ức chứ...chắc là do hậu quả thương tích của vụ đánh nhau ban nãy để lại )..khụ...cháu cũng thấy mình khỏe rồi ...
bà y tế lắc đầu :
- kìa nhìn cháu xem, đến nói còn khó vậy sao mà ra được, cứ ngồi ngỉ đi, mà tí nữa khéo phải cho cháu ở luôn buổi trưa tại đây..như vậy không đi lại được đâu...hay là nếu cháu thấy không yên tâm... cô chuyển cháu lên viện điều trị nha... chứ ở nhà trường không đầy đủ trang thiết bị cô cũng thấy không yên tâm cho lắm
cái gì lên viện á,,,không bao giờ...tôi thà liều cái mạng già này chứ nhất quyết không lên viện, mới nghĩ đến cảnh ba mẹ tôi phải bỏ cả việc làm để lên thăm tôi , chăm sóc tôi trên viện mà tôi lắc đầu ngao ngán,,
tôi xua tay chối :
- cô ơi...bệnh cháu ,cháu biết mà ,chỉ là xây xát có tí xíu thôi, làm gì đến mức phải lên viện đâu cô, để tí nữa hết tiết, cháu gọi bạn lên đón nha .
..rồi tôi làm bộ thân mật ,,,ghé vào gần bà y tế nói nho nhỏ :
- cô nè...tí nữa cô gỡ giùm cháu cái bông băng này nhé...kẻo không người nhà ,ba mẹ cháu thấy lại lo thì phiền lắm...
bà cô y tế nhìn lại tôi 1 lượt, lắc đầu chép miệng :
- ừm, rõ khổ, từ sau chừa nha , đừng có dây vào đánh lộn làm gì,,chỉ thiệt bản thân mình thôi
tôi cười mỉm :
- dạ.....................
Tùng......Tùng......Tùng......
tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi vang lên........
tự nhiên hai mắt tôi giờ cứ díu lại,,,thuốc mê vẫn chưa hết tác dụng,,,giờ lại cảm thấy mệt và buồn ngủ quá...tôi khẽ nhích người rồi nằm lại xuống gối...đặt tay lên trán suy ngẫm , đang miên man suy nghĩ tôi bị giật mình bởi tiếng bước chân đang bước rất nhanh ,âm thanh dập mạnh,vang vọng về phía phòng tôi, ... Giả vờ nằm xuống, mắt nhắm lim dim như chưa tỉnh cơn mê, tai cố căng ra mà nghe ngóng nhận biết tình hình...không biết ai xuống tìm mình nhỉ ? hay là...là thằng nhân nó xuống phòng ý tế để gặp tôi... hai anh em gặp riêng nhau “ Tâm sự “ cho nó thân mật.... tôi
thở dài. mà cũng chả phải lo lắng quá làm gì, có cô y tế ở đây, nó dám làm gì chứ,,,,
cộp cộp....cộp.......tiếng bước chân ngày càng gần,đã đến cửa phòng rồi , 1 tiếng nói thảng thốt vang lên..
“ Trời ơi, kid, cậu...cậu làm sao vậy ? “
Nghe giọng nói tôi nhận ra là cái Lan ngay , nàng vẫn quan tâm mình, tôi vui lắm, khẽ mỉm cười nhưng rồi nghĩ ngợi 1 chút lại buồn ngay được, , , lại làm cho người khác phải lo cho mình , phải buồn vì mình rồi, , tôi cố gắng im lặng , giả vờ đang ngủ say....
Lan bước vào phòng, chào cô y tế vài câu rồi nàng lên tiếng :
- dạ cô ơi, cô cho cháu thăm bạn với nhé....
- ừm,,cháu cứ tự nhiên đi.... mà nói nhẹ thôi nhé...nãy nó mới tỉnh xong,, chắc vẫn còn mệt nên giờ lại ngủ rồi...
- dạ..cháu biết rồi.....
Lan im lặng không nói gì nữa, nàng ngồi xuống giường, nắm lấy tay tôi khẽ lay nhẹ , tôi vẫn diễn tiếp vai bệnh nhân đang ngủ say của mình...
chợt nàng giọng nàng run run như thổn thức ;
- kid ngốc lắm, lan đã nói rồi mà,đừng có đi, ương bướng không chịu nghe lan ,
giờ kid lại bị như thế này..lan.....
nghe nàng nói cảm động quá..thương nàng quá...
tôi tí nữa thì bật dậy ôm nàng, nhưng phải cố kiềm lòng mình lại,
súc động ghê,tự dưng lại có người đang lo lắng cho mình,
nói xong tâm sự của mình , nàng ngồi yên lặng người coi tôi, tôi khẽ hé mắt ti hí nhìn xem nàng có khóc vì mình không ? nghía nghía thấy trên mặt nàng chả có nước mắt nước mũi gì hết trơn, “ Chán ” , thầm nghĩ : “ đã thế ta nằm im cho mi lo luôn “ ,
chợt nàng lấy tay sờ vô trán tôi , chau mày suy nghĩ rồi lại khẽ lật nhẹ tấm chăn đang đắp trên người tôi xuống, kéo từ từ tay tôi ra rồi nắm chặt lấy,
lúc đo tôi muốn kháng cự lại ngay “ ế đừng có làm liều nha, có cô y tế ở đây đấy, “ ,nhưng mà nào dám nói gì,,,lan cứ ngồi nắm tôi tay vậy được chừng 10 phút , nàng lên tiếng :
: - kid ơi, giờ lan phải về lớp rồi, ở lại ngỉ ngơi nha.....
nói rồi lan đặt tay tôi xuống ,đắp lại chăn cho tôi rồi đứng dậy định đi về lớp,
bất giác tôi cảm thấy hụt hẫng làm sao, tôi đang buồn chán lắm, được nàng sang thăm tôi như vớ được 1 niềm vui nhỏ nhoi trong cái phòng ý tế buồn tẻ này, tôi sợ mình sẽ phải mất đi nó nên tôi dùng hết sức đưa cánh tay đang đau nhức của mình ra, nắm chặt lấy tay lan , không cho nàng đi, Lan thấy tay mình bất ngờ bị dữ lại, nàng thét toáng lên “ A.A....A “ rồi quay lại xem ai đang giữ tay mình ,
nhìn khuôn mặt méo xệch đi của nàng đang hoảng sợ mà tôi phì cười, cố gắng mỉm cười nhìn nàng, Bà cô y tế thấy thế thì im lặng, mỉm cười, lắc đầu cười thầm chúng tôi
nàng thấy tôi đang nhìn nàng cười tình thì thở phào nhẹ nhõm, nàng giật tay tôi ra rồi ngồi lên giường,nhìn khuôn mặt của nàng bít thừa nàng đang vui lắm như còn đang giả bộ giận hờn vu vơ
: - á cậu này, tỉnh rồi còn giả vờ hù tớ,, véo cho bít tay
tôi nhăn mặt...:
- ui da..nhẹ tay thôi, tớ đang đau mà ....
lan chợt sửng sốt :
- lan...cho lan xin lỗi nha ...quên mất không để ý kid đang bị thế này
tôi cười trừ :
- hì,,thấy lan đến thăm kid vui lắm, à mà sao không vào lớp học lại trốn đi thế này
lan làm bộ hờn dỗi :
- hứ.. ai thèm trốn... xin cái loan lớp trưởng đàng hoàng rồi,,( rồi lan nói nhỏ ):
- à nè...lan bảo lan bị mệt.. phải xuống phòng y tế nè
tôi cười hấp háy :
- èo cũng khôn dzữ har,
Lan im lặng không nói gì, chỉ cười xòa rồi bối rối mặt đi lảng tránh ánh nhìn xuyên thấu của tôi,
tôi lên tiếng :
- vậy quay qua xin cô y tế cho ở lại đi , hìhi
nàng làm bộ bối rối, suy nghĩ 1 chút rồi quay lên thưa với bà y tế :
- cô ơi...
- có chuyện gì thế ( tiếng bà y tế đáp lại )
- cô cho cháu tiết sau ở lại đây nha...tự dưng cháu thấy nhức đầu làm sao ý...mệt cô ạ..
bà ý tế quay qua nhìn khuôn mặt đang mỉm cười đầy ẩn ý của tôi bà gật đầu hiểu chuyện :
- ờ..cũng được, nhưng mà mệt là phải tiêm cháu à...
rồi bà lấy cái bọc xi lanh lại , cầm lọ thuốc lắc lắc, bà giơ xi lanh ra trước mặt lan, giọng nghiêm ngị :
- đâu ,giơ tay ra để cô tiêm cho , một mũi là hết mệt ngay à..khỏi phải ở lại đây
lan thấy bà y tế hù thì sợ tái mặt :, nàng thét toáng lên
- huhu... cháu không tiêm đâu...... cháu chỉ mệt tí thôi mà cô...huhu
tôi và bà ý tế phì cười vì sự trẻ con của lan,
tôi lấy tay huých huých vào người lan , nàng lúc này đang run sợ nhắm tịt cả mắt lại, nom đáng iêu quá cơ....:
- hì hì..thôi đừng khóc nữa...cô y tế trêu tí thôi...nhát gan ghê đó
bít mình bị lừa...lan giận dỗi :
- hừ...mấy người xúm vào trêu tôi nhé..đã thế tôi về lớp..không thèm ở đây nữa...
nàng định quay đi,tôi vội giữ tay nàng lại :
- hihi...xin lỗi mà...thôi ngồi lại đây với kid đi...kid ở đây một mình buồn lắm...
lan đáp lại :
- hừ...với điều kiện là không được trêu lan nữa nhé
tôi giơ ngón tay lên thề :
- hứa ...không trêu nữa ....
Bà cô ý tế hắng giọng :
- e hèm !,, giờ cô có việc bận phải ra ngoài ,,2 cháu cứ ở lại đây nằm ngỉ nhé...còn riêng cái lan,,,nếu mệt cứ bảo cô 1 tiếng,cô tiêm cho khỏi ngay
Lan cười đáp lại :
- hì hì,,,dạ,,,không dám thế nữa đâu...
Coi nàng cười mà tôi thầm nghĩ : trời..lại cười kiểu đấy...xinh thế....
bà ý tế dặn dò thêm vài câu rồi đi ra,,,
tự dưng giờ trong phòng còn mỗi tôi và lan, hai đứa cứ im lặng, chẳng biết nói gì, chỉ nhìn nhau cười ngại ngùng...
tôi lên tiếng trước :
- à mà sao lan biết được kid đang ở đây mà tìm vậy

nghe đến đây, khuôn mặt nàng trầm xuống, giọng run run :
- thì đó , lan hỏi mấy đứa bạn bọn nó bảo kid phải vô phòng y tế này nè,...kid có biết là lúc nghe tin kid bị đánh như vậy lan lo tới mức nào không ? đúng là đồ ngốc, người ta đã can rồi mà vẫn dám đi
tôi cười đáp lại :
- hì,,,thì ai biết được bọn nó lại giở trò tiểu nhân như vậy, kid chỉ nghĩ bọn nó gặp kid để hỏi chuyện gì thôi,
lan không nói gì nữa,,nàng suy nghĩ 1 lát rồi lên tiếng :
- hì, à mà giờ việc tán nàng sao rồi ,tặng nàng con gấu đó, nàng đổ không ?
lại nhắc đến nỗi đau của tôi, tôi lắc đầu ngán ngẩm :
- ừm, mà thôi nhắc cái khác đi,,kid đang đau đầu về vụ đó nè
biết ý lan không hỏi tôi nữa...
tôi hỏi thêm :
- mà lan đó hư lắm nhé...dám trốn xuống đây ...lại trốn tiết chứ gì .....
nàng làm bộ hờn giận :
- hừ...ai bảo thế người ta xuống đàng hoàng mà,,,việc gì phải trốn....
tôi tỉnh bơ đáp lại :
- chả tin,,chỉ biết có người muốn lo cho kid, muốn thăm kid thôi, hehe
nàng nhíu mày,khuôn mặt tỏ vẻ bực bối, :
- á à,,,,tên kia ...dám nói xấu ta hả....đã thế bệnh ta cũng đánh
rồi nàng đưa tay lên đấm nhè nhè vào ngực tôi...
tôi chỉ thấy buồn cười hơn là đau...nhưng giờ tôi muốn trêu nàng quá đi, tôi không cam tâm chịu đòn hoài như vậy...cũng muốn chọc lại nàng cho vui...tôi đưa tay lên kéo lan gập hẳn người...ôm hẳn lên người tôi...giờ nàng đang nằm chéo qua người tôi...mùi hương của con gái cứ xộc vô mũi...thơm quá xá,.....không để nàng kịp vùng vẫy nằm dậy...tôi đưa tay lên cù vào nách nàng..cù ly...miệng không ngừng trêu trọc : “ chít nè...dám đấm kid hả...”
hai má nàng đỏ ửng vì phải cười nhiều quá..má cứ rung lên..mỏ chu lên chúm chím... tôi cũng thế...vui thật... .nàng đưa tay lên..ôm chầm lấy tôi..tay còn lại thì đưa lên đỡ đòn cù ly của tôi,giờ nửa người nàng,đang nằm hẳn lên người tôi rồi.....đang vui vẻ đùa giỡn với lan thì chợt có tiếng nói của người lạ làm chúng tôi sực tỉnh ....lan vội vã ngồi dậy...quay ra nhìn xem ai...còn tôi thì cả người như chết đứng...tim cảm giác như ngừng đập., mặt tôi tái mét,, mặt cứ đơ hết cả lên, bởi vì phía trước tôi là....là
...là Thủy....miệng nàng đang lắp bắp : “” KiD...KiD..anh...” rồi không nói hết lời ,khóe mi nàng chợt thấm ướt lệ...nàng ôm mặt và chạy vội ra khỏi phòng...

Chap 31 :
:

tôi và Lan,cả hai người đều đớ người nhìn nhau, lâm vào tình thế “ Tình gian, Lí cũng gian nốt “ , giờ phải làm sao bây giờ, tôi đã gây cho thủy khổ đau , Tôi với tay hét to cố níu kéo thủy lại :
- Thủy ! đợi đã, nghe kid giải thích .......
vẫn không có tiếng đáp lại ...tôi biết nàng đã hiểu lầm tôi và giận dỗi bỏ đi ,
... tôi làm nàng bị tổn thương mât rồi, nàng đã khóc và đau khổ bỏ chạy ra khỏi phòng này, , Tôi cố gắng gượng đứng lên ,định chạy theo thủy, giữ nàng lại để giải thích cho nàng hiểu, thế nhưng lại phải ngồi gục xuống vì ngực tôi đau nhói, Lan sốt sắng đỡ tôi ngồi lại giường , nàng nhăn mặt :
- trời,, người đang bị thương đầy ra thế kia vậy mà vẫn dám đứng dậy, lại còn định chạy theo người ta nữa chứ
tôi đáp lại :
- kid không sao , nhưng mà.....
- vậy hóa người mà kid đang theo đuổi là bạn nữ đó hả ? ( lan hỏi thêm )
tôi im lặng, chỉ gật đầu, khuôn mặt khẽ nhăn vì vẫn còn đau nhức ở ngực do xúc động và gắng gượng quá sức , trong đầu thầm nghĩ : “ giờ đuổi theo thủy , có giải thích thê nào đi chăng nữa, nàng đang giận tôi lắm, chắc gì nàng đã tin, thôi thì cứ để nàng buồn bực 1 lúc , rồi nàng sẽ tự suy nghĩ lại mà nhận ra thôi “ .
, khuôn mặt Lan hơi tỏ ra khó chịu
- tưởng ai, cái thủy lớp C1 thì lan cũng biết đó, xinh vậy thẳng nào kid nhà ta đổ cái rụp là đúng rồi
- thôi mà lan, kid đang buồn muốn chít này, lại còn chọc nữa , toàn dính vô cái gì không đâu ! hix
nàng chau mày suy ngẫm 1 lát rồi tiếp lời :
- hay là vậy, để lan sang lớp của thủy rồi giải thích cho bạn ý hiểu nha, chứ để vậy kid phải chịu oan rồi !
tôi lắc đầu :
- không cần phải vậy đâu, lan mà sang thì thủy càng giận kid hơn cho xem....
- ui... thế giờ kid tính sao ( lan tỏ vẻ thông cảm )
tôi không trả lời lại nữa, nằm xuống, cho tay lên trán, vắt óc suy ngĩ để chọn ra cách giải quyết tình hình hay nhất, ....Tôi thử cố gắng đứng lên xem có được không , nhăn mặt , chùn chân gục xuống vì nỗi đau, tôi không nản lại đứng lên đi cà nhắc từng bước 1 khó nhọc,
lan tỏ vẻ tò mò vì không hiểu tôi đang cố gắng làm gì nữa :
- kid bị sao vậy, mới bị có dzậy mà khùng luôn rồi hả? đang bệnh nặng vậy, không nằm nghỉ đi cứ đi vòng vòng là sao ?
tôi khẽ nhăn mặt đáp lại :
- kid đang tập đi cho quen dần với cảm giác vừa bước đi , vừa đau nhức ở ngực ,
lan tò mò hỏi thêm :
- trời, khùng hả ! tập đi làm gì ?
tôi đáp lại :
- tí nữa, trống tan học, kid sẽ tranh thủ sang lớp của thủy chứ làm chi nữa ,
lan ngạc nhiên :
- bó tay kid rồi, liệu kid sang có làm được gì không hay chỉ làm tình hình rối thêm ? với cả đang kid đang đau vậy, chỉ sợ lúc sang đến nơi thủy về rồi cũng nên,
- kid cũng không dám chắc nữa , chỉ cầu mong là thủy hiểu !
lan ngán ngẩm , lắc đầu bó tay trước thằng khùng là tôi, chưa bao giờ tôi lại cảm thấy bước đi nó khó nhọc đến vậy, từng bước , từng bước một mà sao nó lại nhói đau thế này, vết thương sau trận đòn vừa nãy hãy còn đó, nó cũng như 1 hồi chuông cảnh báo về sự hiểm nguy mà tôi sẽ phải đón nhận nếu như vẫn muốn theo đuổi thủy, tôi thật sự muốn giữ trọn vẹn được tình yêu của tôi với nàng đang cố công vun đắp, tình yêu cũng phải có ghen tuông , mà ghen tuông thì lại xuất phát từ tình yêu, hai thứ đều liên quan đến nhau, thủy ghen như vậy là nàng vẫn còn yêu tôi lắm, trên khuôn mặt tôi lẫn lộn cảm xúc đan xen, lúc thì nhăn nhó vì đau đớn, lúc lại mỉm cười của hạnh phúc,...giờ sắp hết tiết 5 rồi , tôi sẽ chạy qua lớp thủy nhanh hết mức có thể, , xin lỗi và giải thích cho nàng hiểu, thầm nghĩ nàng đang giận tôi thật đó nhưng mà biết đâu nàng thấy bộ dạng tôi như vậy lại động lòng thương mình, chịu nge mình giải thích thì sao .... Tập được một lúc, đằng sau áo đồng phục và trên trán ướt nhẹm đi vì mồi hôi rịn ra, trở lại giường ngồi cho đỡ mệt
lan nhìn tôi ái ngại :
- sao rồi, thế giờ kid vẫn quyết định tí nữa sẽ qua lớp của thủy phải hôg ?
- ừm , chứ để im vậy, kid không có làm được,
tôi và lan hai người mặt buồn buồn nhìn nhau , giờ có thách kẹo tôi cũng không dám chòng gẹo lan như lúc nãy nữa ,ngồi im lặng , tôi suy nghĩ vẩn vơ , vừa lo lắng lại vừa thầm trách bản thân mình đã để thủy phải buồn , lấy điện thoại ra gọi cho thằng kiên hỏi thăm tình hình :
“ ê cu, mày lên chỗ trường tao chưa? sáng đưa tao đi cũng phải trách nhiệm đưa về nhá
- hừ, ai thèm bỏ mày, đang ngồi quán nước trước cổng trường mày đây , mà hôm nay mày có bị bọn thằng long gây sự không
tôi ấp úng :
- ừm...không có chuyện gì đâu, đợi tí, khoảng 20 phút nữa tao ra,

rồi, vậy là tí nữa có người đưa về, chứ với bộ dạng này, không xu dính túi ,đi bộ từ đây về đến nhà chắc lăn ra ngất giữa đường mất,
Tùng....Tùng....Tùng...tiếng trống tan trường vang lên, tiếng trống đ

Trang « 1 ... 20 21 22 23 24 ... 36 »

Đánh giá của bạn là góp ý quan trọng giúp Admin nâng cao chất lượng bài viết !
Đánh giá:
61 / 5
100%
United States Mozilla
up Tổng số: 7398Online: 1
Chia sẻ:twitter  facebook
BBCode:

Link:

Tags: life, of, kid, Life Of Kid

Life Of Kid - Truyện: Life Of Kid. - Tác giả: Kidpempem. - Tình trạng: Đang viết. --------------------------------vi_VN14:59 / 27.06.2025
Khác
Referrers: Adf | Shorte | Neobux
XÂY DỰNG MỘT WAP MIỄN PHÍ
TRÊN DI ĐỘNG
ABCHAY.WAP.SH